
Đây là một bài viết dịch từ tài liệu ” The Frenzel technique, Step-by Step” của Eric Fattah năm 2001. Được cho là đầy đủ nhất về phương pháp cân bằng áp Frenzel, đã có rất nhiều người áp dụng và được đánh giá cao.
Phần 1: Sinh lý học
Dưới đây là hình ảnh cắt ngang của đầu người:

Khí quản là ống dẫn khí từ phổi lên miệng và mũi, nó có thể được mở hoặc đóng bằng nắp thanh quản. Nó luôn luôn mở vì người ta luôn luôn thở.
Thực quản là đường ống thông từ miệng đến dạ dày. Nó có thể được mở hoặc đóng nhưng nó luôn luôn đóng trừ khi có hành động nuốt.
Không khí chảy vào hoặc ra khỏi phổi có thể được điều khiển bởi vòm miệng mềm. Nếu vòm miệng mềm ở vị trí giữa (như hình trên), thì không khí có thể tự do lưu thông qua cả mũi và miệng.
Nếu vòm miệng mềm được nâng lên, khoang mũi bị bịt kín và không khí chỉ có thể lưu thông qua miệng.
Nếu vòm miệng mềm hạ xuống, miệng bị đóng lại và không khí chỉ có thể mũi qua mũi.
Các lỗ thông với ống tai trong (eustachian) nằm trong khoang mũ. Chìa khóa để cân bằng áp cho đôi tai là buộc không khí vào tai giữa qua các ống tai trong.
Phần 2: Thực hiện phương pháp Frenzel
Dưới đây là một cái nhìn xuyên qua đầu người khi kỹ thuật frenzel được thực hiện:

Để hiểu được rõ hơn cân bằng áp là gì các bạn đọc bài: Cân bằng áp
Lưỡi hoạt động như một piston; bằng cách đẩy lưỡi qua lại, toàn bộ thể tích của không khí trong cổ họng, khoang miệng, khoang mũi bị ép lại. Không khí phải đi đâu đó. Nó cố gắng đi vào phổi, nhưng vùng thượng vị bị đóng lại. Nó cố gắng đi vào dạ dày, nhưng thực quản bị đóng lại. Nó cố gắng thoát ra qua mũi, nhưng mũi bị bịt bởi các ngón tay. Nơi duy nhất để đi là vào các ống tai trong. Áp lực của không khí ép vào các tai trong chỉ bị giới hạn bởi sức mạnh của lưỡi.
Để thực hiện kỹ thuật frenzel:
Bóp mũi của bạn.
Hít không khí vào đầy miệng.
Đóng khí quản và thực quản.
Di chuyển vòm miệng mềm đến vị trí giữa.
Sử dụng lưỡi như một pít-tông và đẩy không khí về phía sau cổ họng của bạn.
Thật không may, hầu hết mọi người không biết cách kiểm soát nắp thanh quản và vòm miệng mềm và hầu hết mọi người không biết cách sử dụng lưỡi như một piston. Mục đích của tài liệu này là mô tả các bước luyện tập để thực hiện kỹ thuật trên. Miễn là các bạn làm chủ được tất cả các bước, thành công sẽ được đảm bảo.
Các bước riêng lẻ phải học có thể được chia nhỏ như sau:
Bước 1: Học cách hít đầy miệng không khí
Thổi không khí làm đầy má của bạn lên như một quả bóng và giữ không khí ở đó trong vài giây.
Sau đó, sử dụng má của bạn, đẩy không khí trở lại vào phổi của bạn.
Lặp lại nhiều lần, cho đến khi bạn có thể làm điều đó theo ý muốn.
Để thực hiện thổi đến mức căng nhất, hãy thổi phồng má của bạn cho đến khi chúng căng tối đa.
Để thực hiện thổi đến mức vừa phải, hãy thổi má của bạn cho đến khi chúng bắt đầu phồng lên.
Trong bài này khi nói hít đầy miệng có nghĩa là “thổi đến mức vừa phải” có nghĩa là hít vào cho má vừa bắt đầu phồng lên.
Bước 2: Tìm hiểu để kiểm soát nắp thanh quản
Có nhiều cách để học cách kiểm soát nắp thanh quản:
Cách 1: súc miệng bằng nước hoặc nước súc miệng
Nhấp một ngụm nước
Ngửa đầu ra sau, nhưng không cho phép nước chảy xuống cổ họng. Đừng nuốt nước.
Nước không vào cổ họng của bạn vì bạn đã đóng nắp thanh quản.
Cách 2: Thở ra và dừng không khí
Mở miệng, và giữ cho nó mở rộng.
Thở ra, nhưng không cho phép bất kỳ không khí nào thoát ra từ phổi.
Nói cách khác, ‘ngậm cổ họng’ và thở ra
Không có không khí đi ra bởi vì bạn đã đóng nắp thanh quản, chú ý vẫn có một chút không khí do nắp thanh quản lên xuống.
Phương pháp 3: Hít vào và dừng không khí
Mở miệng, và giữ cho nó mở rộng.
Hít vào, nhưng không cho phép bất kỳ không khí nào đi vào phổi của bạn
Nói cách khác, ‘ngậm cổ họng’ và hít vào cổ họng kín của bạn
Không có không khí đi vào phổi của bạn vì bạn đã đóng nắp thanh quản
Phương pháp 4: Luyện nắp thanh quản khi thở ra
Như trong phương pháp 2, thở ra khi khí quản khoá.
Sau đó chỉ cho một chút không khí đi ra. Nó sẽ phát ra một âm thanh nghẹn ngào buồn cười.
Hãy để không khí thoát ra, dừng lại, để không khí thoát ra, dừng lại, hết lần này đến lần khác nhanh nhất có thể.
Cơ bắp bạn đang kiểm soát là nắp thanh quản.
Phương pháp 5: Luyện nắp thanh quản khi hít vào
Như trong phương pháp 4, nhưng hít vào, dừng không khí, để cho nó qua, dừng lại, để cho nó đi qua.
Tiếp tục thực hành phương pháp 4 & 5 cho đến khi bạn thành thạo điều khiển nắp thanh quản.
Bước 3: Học cách kiểm soát vòm miệng mềm

Ngậm miệng lại
Hít qua mũi
Thở ra qua mũi của bạn
Hít qua mũi
Mở miệng
Thở ra CHỈ qua mũi của bạn; không có không khí ra khỏi miệng của bạn
Hít vào CHỈ qua mũi của bạn, không có không khí qua miệng của bạn
Chỉ thở bằng mũi, trong khi vẫn mở miệng
Bây giờ, thở CHỈ bằng miệng của bạn, không có không khí lưu thông qua mũi của bạn
Một khi bạn chắc chắn rằng bạn có thể thở bằng mũi hoặc miệng (giữ cho miệng mở), hãy tiến hành bước tiếp theo.
Hít sâu
Mở to miệng, và giữ cho nó mở rộng
Bắt đầu thở ra chậm chỉ thông qua mồm của bạn.
Vẫn thở ra, vẫn giữ cho miệng mở rộng, thở ra chỉ bằng mũi
Vẫn thở ra, chuyển đổi một lần nữa, tiếp tục thở ra chỉ bằng mồm của bạn.
Tiếp tục thở ra từ từ, chuyển đổi qua lại giữa mũi và miệng càng nhanh càng tốt.
Hãy thử điều tương tự khi hít vào – giữ cho miệng mở rộng, chuyển đổi qua lại nhanh chóng giữa việc hít vào bằng miệng và mũi
Khi bạn chuyển đổi qua lại, bạn sẽ cảm thấy một cái gì đó mềm mại bằng thịt ở phần trên của cổ họng của bạn di chuyển. Đó là vòm miệng mềm. Bạn nâng vòm miệng mềm để thở bằng miệng, bạn hạ thấp vòm miệng mềm chỉ thở bằng mũi.
Tiếp tục lặp lại các bài tập trên cho đến khi bạn có thể ‘nâng cao’ hoặc ‘hạ thấp’ vòm miệng mềm theo ý muốn.
Khi bạn thở ra bằng cả miệng và mũi của bạn, vòm miệng mềm ở vị trí giữa (không lên cũng không xuống).
Bước 4: Học cách áp dụng khoá bằng lưỡi
Bây giờ bạn phải học cách ngăn chặn luồng không khí bằng lưỡi của bạn
Bắt đầu thở ra bằng miệng
Ngăn chặn luồng không khí bằng cách ngậm miệng lại (má của bạn sẽ lấp đầy trong giây lát)
Hít một lần nữa và bắt đầu thở ra lần nữa
Ngăn chặn luồng không khí bằng cách đóng nắp thanh quản. Không khí không được lưu thông xuống phổi
Vì vậy, bạn đã biết hai cách để ngăn không khí thoát ra khỏi miệng bạn, bạn có thể đóng nắp thanh quản hoặc bạn có thể ngậm miệng lại.
Bây giờ bạn phải học một cách thứ ba để ngăn không khí ra khỏi miệng bằng lữơi.
Hít vào và thở ra từ từ qua miệng của bạn, nói âm tiết “th” như trong từ “theatre”.
Bây giờ, giữ lưỡi của bạn ở vị trí đó, chạm đầu lưỡi vào vòm miệng, ngay phía sau răng cửa trên của bạn.
Cố gắng ngăn không khí lọt qua lưỡi của bạn, bằng cách khoá không khí trong miệng bằng lưỡi của bạn. Đầu lưỡi chạm vào vòm miệng phía sau răng cửa của bạn; hai bên lưỡi chạm vào vòm miệng ngay bên trong răng hàm của bạn.
Tiếp tục lặp lại các bước trên cho đến khi bạn có thể ngăn không khí lọt ra khỏi miệng bằng cách sử dụng lưỡi của bạn.
Hãy chắc chắn rằng bạn không gian lận bằng cách đóng nắp thanh quản hoặc đóng miệng. Đôi môi của bạn vẫn MỞ, và hàm của bạn sẽ gần như khép lại – điều đó có thể được thực hiện với hàm hoàn toàn khép lại, hoặc chỉ đóng đủ để răng cửa của bạn (trên và dưới) chạm vào nhau.
Một khi bạn đã thành thạo việc dừng không khí bằng lưỡi của mình, hãy nhớ những gì bạn làm với lưỡi của bạn Hãy nhớ vị trí của lưỡi lưỡi được gọi là khoá không khí trong miệng bằng lưỡi.
Bước 5: Học cách sử dụng lưỡi như một piston

Nếu bạn chưa biết cách nén phổi của mình, hãy tham khảo Phụ lục A
Một khi bạn có thể nén phổi của mình một cách dễ dàng và vô thức, hãy tiến hành bước tiếp theo.
Tìm ống thở
Đặt ống thở vào miệng
Bóp mũi
Nén phổi của bạn thông qua ống thở
Bạn không thể sử dụng má của mình để nén. Nó không hoạt động. Bạn phải sử dụng lưỡi của bạn.
Nói cách khác, hút không khí qua ống thở, sau đó áp dụng khoá lưỡi, sau đó kéo lưỡi về phía sau, để đẩy không khí trở lại vào cổ họng và phổi của bạn.
Khi làm điều này, hai bên lưỡi chạm vào nướu hàm răng trên của bạn. Đầu lưỡi chạm vào vòm miệng. Khi bạn đã tạo ra một cái nắp bằng lưỡi của mình, tất cả hàm răng sẽ ở bên ngoài, và tất cả không khí phía sau lưỡi của bạn sẽ ở trong ‘buồng khí phía sau’. Khi lưỡi của bạn ở vị trí này, không thể thở ra. Lưỡi chặn không khí.
Khi bạn có thể nén phổi qua ống thở (sử dụng lưỡi như mô tả), bạn đã thành thạo ‘sử dụng lưỡi như một pít-tông’. Bây giờ bạn biết làm thế nào để đẩy không khí vào phổi bằng lưỡi của bạn.
Bước 6: Điều khiển nắp thanh quản và vòm miệng mềm một cách độc lập
Thật không may, nắp thanh quản và vòm miệng mềm được ghép thành một cặp, giống như hai vành tai. Rất khó để nhúc nhích chỉ một tai. Tương tự khó có thể chỉ nhúc nhích một bên lông mày. Nếu bạn có thể nhúc nhích một lông mày chứ không phải lông mày kia, thì bạn đã thành công ‘tách rời’ hai cơ bắp đó. Bạn có thể kiểm soát hai cơ bắp một cách độc lập. Nắp thanh quản và vòm miệng mềm được ghép nối. Khi bạn đóng nắp thanh quản, bạn gần như chắc chắn nâng vòm miệng mềm của mình lên(do đó ngăn không khí lưu thông qua mũi). Đây là một vấn đề. Để thực hiện kỹ thuật frenzel, bạn phải học cách đóng nắp thanh quản trong khi giữ vòm miệng mềm ở vị trí trung tính. Điều này có thể khá khó khăn và tốn thời gian để tìm hiểu và luyện tập, và nó thường là phần khó nhất trong phương pháp này.

Đặt ngón tay trỏ và ngón cái của bạn bên dưới lỗ mũi của bạn, bóp nhẹ lỗ mũi lại.
Thở ra bằng mũi của bạn. Không khí sẽ đẩy bật cánh mũi ra.
Mím môi lại thở ra bằng miệng làm má phồng lên cho đến khi không khí đẩy bật hai môi ra.
Đóng nắp thanh quản.
Cố gắng bóp má và ép không khí ra khỏi mũi của bạn.
Bạn sẽ cảm thấy không khí đi qua ngón trỏ và ngón cái của bạn, và hai cánh mũi sẽ bung ra.
Nếu không khí biến mất và hai cánh mũi của bạn không bung ra, không khí đã quay trở lại phổi của bạn. Bạn không đóng được đóng nắp thanh quản
Nếu không khí sẽ không đi đến bất cứ đâu, và chỉ kẹt tại chỗ, điều đó có nghĩa là vòm miệng mềm của bạn được nâng lên, nó đang chặn đường mũi của bạn. Làm lại các bài tập vòm miệng mềm để có được cảm giác về cơ bắp đó.
Lặp lại các bước trên một lần nữa, tập trung vào vòm miệng mềm giữ cho vòm miệng mềm ở vị trí giữa. Cách duy nhất bạn có thể bóp má và đẩy không khí ra khỏi mũi là nếu vòm miệng mềm ở vị trí giữa và nắp thanh quản đóng.
Nếu bạn vẫn không thể thành thạo bài tập trên, hãy thử như sau:
Một lần nữa, bóp mũi bạn một cách nhẹ nhàng.
Thở ra 90% không khí của bạn ra khỏi miệng của bạn.
Ngậm miệng lại và thở ra 10% không khí cuối cùng vào má, làm cho chúng phồng lên đến khi bật môi ra.
Đóng nắp thanh quản.
Bây giờ phổi của bạn đã hoàn toàn trống rỗng, và má của bạn vẫn phồng. Không khí bị mắc kẹt trong miệng của bạn vì nắp thanh quản của bạn bị đóng lại.
Bây giờ, hít vào cổ họng kín của bạn. Tất nhiên, không có không khí sẽ ùa vào phổi của bạn, vì vùng thượng vị bị đóng lại. Thay vào đó, bạn tạo ra một khoảng chân không trong phổi.
Duy trì chân không trong phổi. Bây giờ hãy cố gắng bóp má của bạn và đẩy không khí trong má ra khỏi mũi của bạn. Tập trung vào vòm miệng mềm. Thư giãn nó, giữ nó ở vị trí trung lập. Nếu bạn thành công, không khí sẽ ùa ra từ mũi của bạn. Đừng để không khí ùa vào phổi.
Tiếp tục thực hành các bài tập trên cho đến khi bạn có thể làm phồng má, đóng nắp thang quản, bóp má và đẩy không khí ra khỏi mũi. Khi bạn làm được điều đó, nắp thanh quản được đóng lại, và vòm miệng mềm ở vị trí trung lập. Đó là trạng thái cơ bắp mà bạn phải nhớ.
Một cách khác để học cách kiểm soát nắp thanh quản và vòm miệng mềm một cách độc lập là nén phổi qua mũi. Nói cách khác, cố gắng học cách nén phổi của bạn với miệng kín. Bạn phải ‘hút’ không khí qua mũi.
Bước 7: Phối hợp các động tác
Bịt mũi.
Hút không khí làm phồng má của bạn lên một chút.
Đóng nắp thanh quản và giữ vòm miệng mềm ở vị trí giữa, như bạn vừa học.
Áp dụng khoá lưỡi và buộc không khí vào phía sau cổ họng của bạn như thể nén phổi qua ống thở. Không khí không thể đi vào phổi, nhưng thay vào đó, nó sẽ chảy vào đường mũi, nhưng vì mũi của bạn bị bịt, không khí sẽ bị ép vào các ống tai trong, làm mở ống tai trong đưa không khí vào tai giữa, bạn đã thành công.
Khi tai của bạn đã bật lên, bạn có thể tiếp tục tạo áp lực bằng lưỡi, uốn cong màng nhĩ ra bên ngoài. Trên thực tế, bạn sẽ cảm thấy như thể bạn có thể phá vỡ màng nhĩ của chính mình (hướng ra ngoài), nếu bạn áp dụng đủ áp lực bằng lưỡi của bạn (tất nhiên, đừng cố gắng phá vỡ màng nhĩ của bạn!)
Tiếp tục thực hành kỹ thuật frenzel trên đất liền cho đến khi bạn có thể bật tai ngay lập tức, bằng cách bóp mũi và ‘bật’.
Nếu bạn nào đã biết phương pháp cân bằng áp Valsalva thì kết quả “bật” tai cũng giống nhau nhưng cũng có điểm khác nhau. Phương pháp Valsalva dùng hơi từ phổi nên “bật” mạnh hơn và ngay lập tức, phương pháp Frenzel dùng hơi ở khoang miệng được nén từng chút một do lưỡi và má nên mạnh lên từ từ.
Bước 8: Thực hiện dưới nước
Đi đến một bể bơi sâu ít nhất 3m.
Xuống tới 3-4m, lộn ngược, không cân bằng áp. Tai của bạn thấy đau nhẹ.
Bây giờ, bịt mũi của bạn và cân bằng áp, bạn sẽ có thể bật tai NGAY LẬP TỨC.
Tiếp tục áp dụng áp lực với lưỡi của bạn cho đến khi bạn cảm thấy màng nhĩ được đẩy căng ra phía ngoài.
Hãy thử điều tương tự trong chỗ nước sâu hơn.
Bước 9: Kỹ thuật Frenzel-Fattah

Để thực hiện được phương pháp cân bằng áp Frenzel phải có một lượng không khí trong khoang miệng, khoang mũi và khí quản. Lưỡi hoạt động như một cái piston ép không khí đó vào ống tai trong. Nếu không có không khí trong khoảng không đó thì phương pháp này không thực hiện được. Khi thợ lặn lặn xuống, phổi của anh ta sẽ bị nén lại. Nếu anh ta lặn cắm đầu xuống thì sức nén lại tăng thêm do phần nội tạng ép lên cơ hoành. Ở một độ sâu nhất định anh ta sẽ thấy không còn không khí trong khoang miệng để thực hiện phương pháp Frenzel nữa. Điều này cũng xảy ra nếu anh ta lặn chân xuống trước nhưng thời điểm này đến sớm hơn nếu anh ta lặn cắm đầu xuống trước. Độ sâu này tuỳ thuộc vào mỗi người và tình trạng sức khoẻ của anh ta. Độ sâu đó thường khoảng ở 25m đối với đa số người.
Nếu không còn không khí trong miệng để thực hiện cân bằng áp, cần phải đưa thêm không khí từ phổi lên miệng bằng cách mở nắp thanh quản, co cơ hoành lên ép một chút không khí lên. Sau đó nắp thanh quản lại phải đóng lại ngay để không khí không bị ép ngược lại phổi. Khi đã có đủ không khí ở trong khoang miệng, khoang mũi, cổ họng (phần ngoài nắp thanh quản) tiếp tục thực hiện cân bằng áp. Kỹ thuật trên gọi là kỹ thuật “cơ hoành-Frenzel” (diaphragmatic-Frenzel) được rất nhiều thợ lặn dùng ở dưới sâu. Tuy nhiên ngay cả với kỹ thuật này ở một độ sâu nhất định việc áp dụng kỹ thuật này cũng thất bại do ở độ sâu đó, lượng không khí trong phổi đã bị nén đến mức quá nhỏ không còn đủ để bơm lên miệng nữa. Cách duy nhất có thể thực hiện là hy sinh một chút không khí trong phổi để dự trữ trong miệng trước khi đạt tới độ sâu này. Đây là một kỹ thuật gọi là “Frenzel-Fattah”
Tìm độ sâu mà tại đó áp dụng kỹ thuật “cơ hoành-Frenzel” không có tác dụng nữa (không thể bơm thêm không khí lên miệng) với đại đa số người nó vào khoảng từ 50m đến 90m (quá không cần thiết với dân lặn bắn cá – các bạn có thể chỉ đọc cho biết). Giả sử đó là Xm
Đặt chế độ cảnh báo độ sâu trên đồng hồ lặn của bạn là “Xm-15m” (15m trước khi đạt độ sâu Xm). Thí dụ: nếu Xm=60m đặt chế độ cảnh báo độ sâu là 45m.(xem thêm bài: Đồng hồ lặn Mares)
Bắt đầu lặn
Khi nghe thấy tiếng cảnh báo độ sâu của đồng hồ (lưu ý phân biệt với các loại cảnh báo khác, nếu có) hoặc đồng hồ sáng lên (nếu bạn cài đặt). Thực hiện kỹ thuật “cơ hoàng-Frenzel” bơm không khí lên đầy mồm, không để lọt ra ngoài (không khí rất quý)
Lập tức đóng nắp thanh quản và giữ nó luôn luôn đóng trong quá trình lặn xuống tiếp theo. Bạn có thể hít ngược lại một chút khi nắp thanh quản đóng để nó được đóng chắc hơn
Bây giờ bạn có thể điều chỉnh vòm miệng mềm ở vị trí giữa và tiếp tục cân bằng áp bằng phương pháp Frenzel, lưu ý là lúc này nắp thanh quản luôn luôn đóng
Bạn có thể cân bằng áp thêm khoảng từ 3 đến 5 lần nữa từ vị trí này
Kỹ thuật “Frenzel-Fattah” (điểm không còn có thể bơm khí lên miệng) có thể được luyện tập ở hồ bơi nhưng nó rất nguy hiểm, khi luyện tập phải có sự giúp đỡ của huấn luyện viên hoặc đồng đội.
Tìm một hồ bơi có độ sâu ít nhất 3m
Thả lỏng để đưa cơ thể vào trạng thái tốt nhất, có thể sau khi thực hiện nghỉ ngơi toàn bộ (xem thêm bài: Các bài tập thư giãn)
Thở ra hết 95% không khí trong phổi
Ngậm miệng lại
Tiếp tục thở nốt 5% không khí còn lại trong phổi lên miệng, phồng má lên để chứa được nhiều nhất
Lập tức đóng nắp thanh quản lại
Lặn xuống đáy hồ bơi
Cân bằng áp với phương pháp Frenzel (ghi nhớ là không còn không khí trong phổi)
Bài tập như trên có thể làm ở trong hồ hay ngoài biển ở độ sâu 15-20m, chỉ cân bằng áp bằng lượng không khí trong miệng, không bơm thêm không khí từ phổi lên.
Phụ lục A Nén không khí vào phổi

Ngậm miệng lại
Thở ra khi miệng đóng làm phồng hai má
Hóp má lại đẩy không khí trở lại phổi
Lập lại 3 lần và thêm nữa cho đến khi bạn thấy phồng má và hóp mà đẩy không khí trở lại phổi một cách dễ dàng
Tìm một cái ống hút
Ngậm ống hút vào miệng
Hút không khí vào mồm (chỉ vào mồm, không vào phổi) bằng ống hút
Hít không khí vào qua ống hút (hít thẳng vào phổi)
Phân biệt và ghi nhớ sự khác nhau giữa hai cách 7 và 8
Hít mạnh hết sức bằng ống (giữ nguyên không khí trong phổi cho 10)
Hút không khí bằng ống (không khí không xuống phổi chỉ ở trong miệng)
Bỏ ống hút ra (vẫn giữ không khí hút vào trong miệng của 11)
Hóp má để đẩy không khí trong miệng vào phổi (không phải nuốt đâu nhé)
Hút không khi vào miệng (giống 11) mà không dùng ống hút
Hóp má đẩy không khí vào phổi,
Một vòng hút không khí vào miệng và hóp má đẩy không khí vào phổi gọi là một lần nén không khí vào phổi (one pack)
Làm lại với không có ống hút
Hít vào đầy phổi
Vẫn giữ đầy không khí trong phổi thực hiện nén cho đến khi không nén được nữa hoặc là đến khi cảm thấy cơ thể cảm thấy không chịu nổi (như muốn ho, muốn xặc, đau ngực). Đếm xem bạn nén được bao nhiêu lần. Nếu bạn có một máy đo dung khí bạn có thể biết được bạn nén thêm được bao nhiêu khí sau khi đã hít đầy phổi. Một người bình thường có thể nén thêm được từ 0,8l đến 4l.
Phương pháp nén khí này còn có tên gọi nữa là phương pháp “cá chép” bạn có thể tham khảo thêm ở bài: Các bài tập hít thở
Lưu ý: khi tập bài này phải ở hoàn cảnh hết sức yên tĩnh, lúc đang nén đến giai đoạn cuối chỉ một cú điện thoại làm bạn giật mình có thể làm bạn bị “tẩu hoả nhập ma”
Viết bình luận